Hân Hân là một cô bé rất ngoan và biết quan tâm đến suy nghĩ của mọi người. Gần đến ngày giáng sinh, đi đâu, Hân Hân cũng thấy người ta trang hoàng những cây thông rực rỡ và hình ảnh những ông già Noel ngồi trong khu trung tâm thương mại trò chuyện cùng các em bé. Hôm nay, như thường lệ Hân Hân cùng bố ngồi học bài, bất chợt cô bé ngước nhìn bố và hỏi: 'Bố ơi, ông già Noel có thật không bố? Các bạn ở lớp nói rằng, ông Noel không có thật và chỉ những đứa trẻ ngốc bị người lớn lừa mới nghĩ rằng điều đó là thật'.
Bố cô bé chậm rãi nói: 'Chúng ta hãy nghỉ giải lao 1 phút và bố sẽ kể cho con nghe một câu chuyện được chứ?'. Hân Hân vui vẻ nói to: 'Vâng ạ!'.
'Con gái ạ! Khi bố còn nhỏ, bố cũng từng hỏi ông nội về điều này và ông đã nói với bố như thế này: 'Ông già Noel thực sự có thật trên đời. Đã từ rất lâu rồi, cứ vào giáng sinh lại có một ông già đi khắp thế giới để tặng quà cho những em bé ngoan trong suốt một năm đó. Ở mỗi nơi ông đến, ông đều dành tình yêu vô bờ bến cho những đứa trẻ. Ông ấy chính là con, là bố, là tất cả những ai tin vào việc đem hạnh phúc và niềm vui đến cho mọi người'.
Hân Hân chợt thất vọng vì ông Noel mà cô bé biết là ông già râu trắng dài, ông to béo, vui tính và mặc bộ đồ đỏ cơ mà. Bố như hiểu những điều mà Hân Hân đang nghĩ và tiếp lời: ' Con hãy nhìn vào mắt bố đây'.
Trong đôi mắt sáng của bố, Hân Hân thấy những niềm vui và hạnh phúc của người cha đã luôn tặng cô bé những món quà cô thích vào dịp giáng sinh. Cô bé thấy cả nụ cười và tình thương bố dành cho mình khi Hân Hân đạt điểm cao, khi cô bé ngã đau hay vòng tay bố ôm ghì động viên cô vào ngày mẹ cô bé qua đời.
Và Hân Hân đã thực sự nhận ra điều bố muốn nói với cô bé. Ông Noel ở rất gần mỗi chúng ta và mỗi chúng ta lại là ông Noel của ai đó.